Lam Khiết Anh thời trẻ được ca tụng là “Mỹ Nhân Ngũ Đài Sơn“. Nhưng với một số người, cô là mỹ nhân số 1 của Hồng Kông. Còn, Lam khiết anh bây giờ đã được về một nơi vĩnh hằng, không còn thương đau.
Cuộc đời cô gắn liền với nhiều người, người tốt có – kẻ xấu có. Nhưng bài viết này sẽ không đi sâu vào những vấn đề đó. Có một vài cái tên như: Tăng Chí Vĩ, Đặng Quang Vinh, Châu Tinh Chì, Lưu Đức Hoa, Lưu Thanh Vân, Lưu Tùng Nhân…
Mục lục
1. Thông tin cơ bản
- Tên tiếng Trung: 藍潔瑛 (phồn thể) – 蓝洁瑛 (giản thể) – Lán Jíe Yīng (phiên âm)
- Tên tiếng Anh: Yammie Lam
- Năm Sinh: 27 tháng 4, 1963
- Năm Mất: 31 tháng 10, 2018 (55 tuổi)
- Năm hoạt động: 1983 – 2004
- Quê Quán: Hồng Kông
2. Những bộ phim nổi tiếng
- Đại Thời Đại
- Nghĩa Bất Dung Tình
- Ân Oán Nghĩa Tình
- Bạch Phát Ma Nữ
- Bát Bửu Kỳ Binh
- Cái Thế Hào Hiệp
- Đại Thoại Tây Du
- Võ Hiệp Hoàng Phi Hồng
- Ngũ Hổ Tướng
- Âm Dương Lộ 16
Trong đó, với vai La Tuệ Tinh (Đại Thời Đại) dường như ta thấy được cuộc đời của cô trong đó. Cùng xem trích đoạn nổi tiếng này nhé.
3. Lam Khiết Anh trong mắt người khác, thực sự như thế nào?
Tình cảm giữa Tôi và Lam Khiết Anh, đôi khi còn tốt hơn cả cô ấy với ba mình.
Giữa đàn ông và phụ nữ rốt cuộc thì có thể tồn tại Tình bạn hay không? Rất nhiều người có nhiều cách nói khác nhau, còn tôi tôi nghĩ rằng giữa nam nữ vẫn có thể có được một tình bạn thuần khiết, chẳng cần để ý tới sự khác biệt trong giới tính. Tình bạn giữa tôi và Lam Khiết Anh là như thế đấy.
Yammie là một người con gái rất đẹp, vẻ đẹp của cô khiến nhiều đàn ông phải sùng bái. Nếu như nói tôi không bị mê hoặc bởi nhan sắc của cô thì đúng là lời nói dối gạt người. Tuy nhiên, tôi và cô ấy đều rất quý trọng tình bạn thuần khiết của nhau, chúng tôi đã thoả thuận rằng mãi mãi sẽ giữ vững mối quan hệ “đáng kính” này. Vì thế, cho dù cả hai cô nam quả nữ ở cùng nhau suốt ngày thì chúng tôi vẫn rất thoải mái, không có bất cứ sự e dè nào. Căn bản là cô ấy đâu xem tôi là đàn ông, tôi cũng chẳng xem cô ấy là phụ nữ, cho nên dù mỹ nhân trước mặt cũng không có gì xãy ra. Chúng tôi đã rất thân thiết nhiều năm qua, chúng tôi đã là tri kỷ của nhau… có thể kể hết bí mật cho nhau nghe, và cùng nhau nghe tâm sự của đối phương.
Cô ấy có cá tính mạnh…
Cô ấy rất có cá tính, đôi khi tính khí như núi lửa vậy, nhưng con người rất thẳng thắn. Tôi rất thích tính cách như thế này, bởi vì đây mới là một tình bạn chân thật nhất, nếu cô ấy mưu mô tính toán thì sẽ không cá tính như vậy.
Từ khi tôi trở về cuộc sống độc thân thì thường xuyên gặp cô ấy hơn, có thể nói rằng cô ấy là khách đến nhà tôi chơi nhiều nhất. Cô ấy là “chúa mê uống canh”, cô ấy có thể ăn hết mấy tô canh lớn mà vẫn không no, thậm chí chả cần đi vệ sinh luôn. Ở nhà tôi lúc nào cũng có canh ngon bổ dưỡng chính hiệu. Chỉ cần rãnh là cô ấy sẽ gọi điện cho tôi hỏi “Nay có canh không?” “Tôi lên nhà anh được không?” Lúc thì cô ấy đến nhà tôi vào buổi chiều, lúc thì sáng sớm tinh mơ, có lúc tôi không có ở nhà cô ấy cũng tự mò lên.
“Tôi với anh, có khi còn tốt hơn tôi với ba tôi!” Có lần sau khi tâm sự mấy tiếng đồng hồ với nhau, đột nhiên cô ấy nói với tôi rằng: “Tôi rất thích chúng ta như vậy!”
Tôi cũng rất thích có một người bạn có thể tâm sự mọi thứ với nhau như vậy. Cái cảm giác này rất thoải mái. Trước mặt cô ấy, không cần một chút che giấu nào cả. Cô cũng thật tâm trút hết bầu tâm sự về những chuyện trong lòng mình cho tôi nghe.
Chuyên tâm vào sự nghiệp
Gần đây, chúng tôi ít gặp nhau hơn. TVB đang có một bộ phim mới, cô ấy là nữ diễn viên chính. Chỉ cần phim bấm máy thì thường dàn diễn viên chính đều bận đến không có thời gian gặp gia đình. Cô ấy cũng vậy, cô ấy rất chú trọng bộ phim này, hết sức tập trung cho nhân vật.
“Tôi có canh nè” Tôi nói qua điện thoại với cô ấy, “Không uống đâu, tôi đang đọc kịch bản rồi, đi xuống phố là sẽ bị phân tâm ngay” Một Yammie mê canh như vậy mà vẫn kiềm chế được mê lực của nồi canh ngon.
Điều này cũng tốt thôi, khi nhìn thấy người con gái này ngày một chuyên tâm vào sự nghiệp, không còn như ngày trước, thường chỉ lo hẹn hò, không để tâm đến sự nghiệp. Tính cách mạnh mẽ của cô ấy thật ra đã giảm bớt đi khá nhiều trong nhiều năm gần đây. Ngày trước, thử chọc giận cô ấy là cô ấy chẳng nể nang gì.
Còn bây giờ, cô ấy sẽ dừng lại suy nghĩ trước đã.
Nhưng thật ra, trong con người cô ấy vẫn luôn rất chân thật. Có khi chúng tôi cùng nhau trò chuyện, tôi cảm thấy cô ấy y như một cô bé 12, 13 tuổi, rất hồn nhiên ngây thơ. Khi cô ấy không trang điểm là một gương mặt thuần khiết của một cô bé 16 tuổi. Tất nhiên, Lam Khiết Anh không còn là cô gái 16 17 tuổi nữa, nhưng tôi chắc rằng những vai diễn thiếu nữ như vậy cô vẫn có thể vào vai một cách trọn vẹn. Khi bỏ đi các lớp trang điểm, cô ấy giống y như một nữ sinh trung học. Cho nên, từng có người khuyên cô hãy đi theo hình tượng gợi cảm, tôi phản đối ngay !
Hãy là chính mình…
“Đừng cố bắt chước bất cứ hình tượng nào cả!” Tôi nói với cô ấy: “Cô là cô, không cần thiết phải diễn gì trước mặt người khác”
“The camera Never Blinks” Máy ảnh không bao giờ nhấp nháy…Tất cả sự giả dối đều sẽ bị khán giả nhìn thấu cả thôi, cho nên là một nghệ sĩ hãy cố gắng là chính mình, sự nghiệp diễn xuất sẽ tốt hơn. Chuyện khán giả có thích con người thật của mình hay không chúng ta rất khó kiểm soát. Chúng ta chỉ có thể coi như đánh cược thôi.
Cuộc sống của Yammie theo như thầy bói toán nói rằng càng già sẽ càng tốt hơn. Lúc cô ấy còn trẻ gặp khá nhiều khó khăn vất vả, nhưng tuổi càng lớn thì sẽ dần ổn định lại.
Tôi từng khuyên cô ấy rằng “Đến sách bói toán cũng nói cô như vậy thì cô chỉ cần là chính mình là được rồi !”
Sự nghiệp diễn xuất thực chất cũng chỉ là 1 chương của đời người. Làm nghệ sĩ cũng chỉ là một nghề nghiệp trong một giai đoạn của cuộc đời mà thôi, cố tình tạo ra một hình tượng giả dối mà đánh mất đi con người thật của mình thì có đáng không.
“Uhm!” Cô nói “ Tôi vẫn nghe lời anh nói thì hơn!”
Tôi không biết mình có khuyên sai cô ấy không. Tuy nhiên, đây là tất cả những gì tôi biết và đưa ra những lời khuyên chân thành nhất dành cho cô. Làm chuyện gạt người thì gạt được bao lâu chứ ? Đời người như một vở kịch vậy, muốn chọn lấy một vai diễn hay nhất thì hãy là chính mình thôi.
4. Nhật Ký Lam Khiết Anh
Tháng 4 năm 1985
Nhật ký Lam Khiết Anh một tuần nào đó của tháng 4 năm 1985
Thứ ba:
Vừa mới gặp bà Lý trợ lý tổng giám chế ở TVB , đương nhiên là vì chuyện bàn hợp đồng sắp tới. Nhiều bạn ký giả quan tâm tôi đều vây quanh tôi để hỏi thăm, thật tình tôi cũng không biết làm sao trả lời các bạn. Tôi chỉ biết qua tết, công ty cũng có ý cùng tôi thương lượng chuyện ký tiếp hợp đồng, nhưng có thay đổi ý định hay không thì bản thân tôi cũng không có kỳ vọng gì lớn đối với công ty.
Thứ tư:
Hôm nay tâm trạng cũng khá tốt, bàn bạc hợp đồng đã kết thúc, từ 5 năm đổi thành 2 năm, tiền lương phúc lợi cũng được tăng hơn trước, công ty đã nhường bước, làm cho tôi cảm thấy rất vui.
Thứ năm:
Dạo này coi phim trở thành thú vui lớn nhất của tôi, bộ phim điện ảnh “The Killing Fields” quả là hay rất xứng đáng để giới thiệu cho mọi người xem. Bản thân tôi lớn lên trong gia đình hạnh phúc, không biết được tranh đấu lại tàn khốc đến như vậy. Coi xong bộ phim này, bản thân cảm nhận được rất nhiều điều, chiến tranh mang lại quá nhiều tai ương cho người dân vô tội. Nam diễn viên Haing S. Ngor với diễn xuất tuyệt vời của mình đã đoạt được giải Oscar lần thứ 57 với đề cử nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, đây là niềm vinh quang của người hoa chúng ta, diễn xuất của anh ấy thật đáng để chúng ta học tập theo.
Thứ sáu:
Nhận được thư của một người bạn ở nước Anh gửi tới, cô ấy hỏi tôi có chuẩn bị sang Anh du học không. Tôi cảm thấy lạ lùng quá, tôi và cô ấy có bao giờ nói với nhau về việc này đâu, mỗi năm đều chỉ có gửi cho nhau vài bức thư mà thôi. Cô ấy còn giới thiệu cho tôi 3 ngôi trường để tôi lựa chọn nữa, còn nói là cô ấy đọc trên báo mới biết tôi có ý định đi du học. Người bạn này thật tình quá tốt với tôi, thật không ngờ được cô ấy ở phương xa nhưng vẫn quan tâm mọi thứ về tôi như vậy.
Thứ bảy:
Ngồi ở nhà xem chương trình mừng khánh thành đài trên tivi tự nhiên cảm thấy trong lòng có chút không vui. Nếu như không phải bản thân quá “cứng đầu” không chịu ký hợp đồng, thì hôm nay có thể ở trên sân khấu cùng với mọi người rồi. Xem các bạn đồng nghiệp nhiệt tình biểu diễn, cũng thấy vui thay cho mọi người.
Chủ nhật:
Hôm nay đọc tin tức trên báo nói tôi có cơ hội sẽ được sắp xếp đi Thượng Hải quay phim “Bến Thượng Hải” cùng với Huỳnh Nhật Hoa, nếu đúng là thật thì hay quá, tôi luôn muốn đến Thượng Hải, nghe mámi nói Thượng Hải là một thành phố hào hoa nhất của Trung Quốc xưa. Bây giờ kiến trúc thành phố cũng nhiều hơn, người nước ngoài đến làm việc ngày càng nhiều, quả là một thành phố tiên tiến.
Thứ hai:
Đã chuẩn bị tốt tinh thần, khi nào công ty có việc là có thể lập tức đi làm, không có công việc để làm thật là buồn chán chết người, sau lần nông nổi này thật là học được rất nhiều kinh nghiệm cuộc đờ
Tháng 1 năm 1986
Nhật ký Lam Khiết Anh một tuần nào đó trong tháng 1 năm 1986.
Chủ nhật:
Tôi và Ngô Khải Hoa hợp tác với nhau được mấy lần, mọi người lại nói tôi và anh ấy hẹn hò, thật ra giữa nam và nữ vẫn có sự tồn tại của tình bạn. Tính cách của chúng tôi khá giống nhau, lại cùng là bạn học trong lớp đào tạo diễn xuất, nên chúng tôi thường hay đi chung . Chúng tôi thường tụ tập cả nhóm, còn chuyện hẹn gặp riêng thì rất là hiếm, hy vọng sau này mọi người đừng viết về tôi và anh ấy nữa, anh ấy đã có bạn gái, cả nhóm chúng tôi cũng thường hay đi chơi chung mà.
Thứ hai:
Tranh thủ hôm nay không có đi làm, tôi cùng người nhà đi ăn uống với nhau. Từ lúc gia nhập làn giải trí thì cuộc sống riêng tư cũng bị ảnh hưởng nhiều, tôi không còn dám đi dạo phố nhiều nữa. Nay năm mới cũng đang tới gần, nên cùng mámi đi mua sắm tết, sau đó còn đi xem phim nữa. Mámi nói với tôi là mong là tôi không phải đi quay phim nữa, như vậy bà có thể có nhiều thời gian để gặp tôi hơn.
Thứ ba:
Hôm nay tôi đến dự sự kiện với bộ trang phục toàn màu xanh, các bạn ký giả nói đùa với tôi là tuy là tôi họ Lam nhưng cũng đâu cần mặc cả người màu xanh đến vậy. Lúc đó tôi mới nhìn lại mình thì nhận ra đúng là hợp hết sức, áo xanh, giày xanh, túi xách cũng màu xanh, mang đến một tinh thần phấn chấn. Thật ra màu nào tôi cũng thích, không phải chỉ thích màu xanh không đâu.
Thứ tư:
Hôm nay mọi người ai cũng bàn tới sự việc tàu vũ trụ của mỹ vừa bắn lên không trung được 45 giây thì bị nổ tung, tin tức này đúng là làm cho cả địa cầu phải kinh sợ, và đồng thời cũng cảm thấy thương tiếc cho 7 vị phi hành gia kia. Thật ra mỗi một phát minh ra đời đều có rất nhiều sự hy sinh phía sau, nếu như không có họ, chúng ta cũng không thể có được những phát minh khoa học vĩ đại như vậy đúng không?
Thứ năm:
Gần đây có nhiều bộ phim ra mắt, tôi đã xem từng bộ từng bộ một, mỗi bộ đều có nét đặc trưng riêng, tin chắc rằng sẽ có một cuộc chiến khốc liệt về doanh thu phòng vé. Tôi cũng có đóng qua phim điện ảnh, nhưng tiếc rằng mọi sự chú ý đều tập trung về phía nam chính, tôi chỉ là làm nền phụ họa. Gần đây có nhận một vai trong một bộ phim điện ảnh mới, lần này hợp tác với Lương Triều Vỹ, hy vọng sẽ tạo ra được thành tích để mọi người nhận xét.
Thứ sáu:
Bởi vì gần đây không có quay phim truyền hình nên tin tức về tôi cũng ít đi, thật buồn khi vẫn còn nhiều bài báo viết về mình không còn được như lúc mới vào nghề. Nếu như là tôi của ngày trước chắc sẽ rất để ý đến chuyện được mất, nhưng bây giờ trải qua nhiều chuyện rồi, con người cũng thay đổi, trưởng thành hơn và hiểu sự đời hơn, hiểu được câu [Mặc người ta nói, tôi làm việc mình]
Thứ bảy:
Để chuẩn bị cho chương trình đón tết âm lịch ở Singapore, tôi đã cố gắng tập hát, hy vọng đến lúc ấy không bị xấu mặt. Lần này hợp tác với Quan Lễ Kiệt, có bạn bên cạnh cũng đỡ lo hơn nhiều.
Tháng 11 năm 1988
Lam Khiết Anh do đóng phim mà ngày nào cũng phải đi khám trật đả, vậy mà còn có tin đồn là đã từng vào trại cải tạo nữ sinh, khiến cho cô ấy nổi giận.
Ngày 18 tháng 11
Hiện tại đang bận quay một bộ phim điện ảnh, phải quay gấp để kịp ra mắt vào dịp giáng sinh nên phải quay cả ngày lẫn đêm. Vì quay bộ phim này, tôi tận hết sức lực, tuy là phim hài nhưng vẫn có nhiều phân cảnh hành động nên tôi thường xuyên bị thương khắp người ! Thật là mệt hết sức, hy vọng quay xong sớm thì tốt quá.
Ngày 19 tháng 11
Hôm nay lại vừa đi khám trật đả về, bởi vì vết thương trên người vẫn chưa lành, mấy hôm nay đúng là ngày nào cũng phải đi đến bệnh viện hết trơn.
Vừa đi khám bác sĩ xong là về nhà nghỉ ngơi ngay, hôm nay được thư thả một chút nên ở nhà nghỉ ngơi thôi, mấy hôm nay đúng là kiệt sức rồi.
Ngày 20 tháng 11
Có một bộ phim truyền hình TVB tôi cũng có phần tham gia diễn xuất. Thật ra là đã quay xong từ lâu rồi, nhưng tới giờ vẫn chưa được chiếu, tôi cũng có chút sốt ruột rồi !
Ngoài thời gian làm việc ra thì thật sự tôi cũng không có việc gì khác để làm, có lúc quay phim nhiều quá cũng chán, cho nên rất thích cùng đi chơi với bạn bè, để cân bằng lại cuộc sống.
Ngày 21 tháng 11
Thật là tức chết đi được, tự nhiên ở đâu bị báo chí nói tôi đã từng vào trại cải tạo dành cho nữ sinh. Từ đó tới giờ tôi chưa từng vì mấy tin đồn mà tức giận như vậy, nhưng lần này thì cảm thấy người viết ra tin đồn này thật sự rất quá đáng, còn làm cho người nhà tôi không được vui nữa, nhưng tôi tin rằng các bạn độc giả sẽ hiểu , tôi tin mọi người sẽ không tin đâu.
Ngày 22 tháng 11
Sáng nay lại đi khám trật đả xong là phải quay về phim trường để tham dự lễ khai máy cho bộ phim mới, sau đó là lập tức quay phim luôn, quay tới gần 1 giờ sáng mới nghỉ. Cuộc sống bận tối mặt tối mũi như vậy tôi sớm đã quen rồi. Ngày mai lại tiếp tục làm việc, tôi thường nói với bản thân mình là , phải cố gắng lên, không được như ngày trước nữa, phải hướng về phía trước.
Ngày 23 tháng 11
Lễ giáng sinh sắp tới gần, thật tình rất muốn đi đâu đó chơi, hưởng thụ một mùa giáng sinh tuyết trắng lãng mạn, nhưng công việc vẫn còn nhiều, giáng sinh năm nay chắc là phải ở phim trường rồi. Dù gì bản thân cũng không có tiết mục gì đặc biệt, đa số các cuộc họp mặt cũng là ở quán bar thôi.
Ngày 24 tháng 11
Tối qua mất ngủ cả đêm, bởi vì tôi bị cảm mất rồi, cả đêm cứ chập chờn, chỉ ngủ được có 2 tiếng đồng hồ. Hôm nay không phải quay phim, nhưng phải đến góp mặt ở buổi cắt băng khai trương, buổi tối còn đi chụp hình cho đài truyền hình. Chụp xong còn phải chạy xe đến Tsim Sha Tsui họp mặt với cả đám bạn cùng nhau ăn cơm, vậy mà vẫn đến trễ tới 1 tiếng hơn, thật là có lỗi quá !
Tháng 1 năm 1989
Ngày 20 Tháng 01
Gần đây quá bận rộn! đóng phim liên tục ngày đêm, quay phim tới đầu quay vòng vòng luôn, tất cả thời gian hiện tại của tôi đa phần đều dành hết cho đóng phim. Tôi cảm thấy ngày trước đã lãng phí rất nhiều thời gian, cho nên bây giờ phải cố gắng làm việc, tích cực kiếm tiền, đóng các bộ phim mà bản thân phải thật sự hài lòng.
Ngày 21 Tháng 01
Tuy rằng dạo gần đây rất bận, nhưng tôi vẫn cố gắng trích thời gian ra thư giản một chút. Tối hôm nay là sinh nhật của một người bạn, mọi người cùng nhau đi tới Disco chơi, nhưng chơi cũng không phải quá khuya, tôi ngồi một chút là đi về trước, còn mọi người thì hình như còn chơi tới thâu đêm mới chịu, tôi thì không có nhiều sức lực tới vậy, cơn buồn ngủ đã ập tới rồi.
Ngày 22 Tháng 01
Hôm nay ngồi nói chuyện với nhóm bạn, họ đều nói lúc tôi để tóc dài là nhìn đẹp nhất, tôi cũng thấy vậy, cho nên bây giờ nuôi lại tóc dài thôi, hy vọng là mau chóng đạt được như ý muốn. Hôm nay tiếp tục đi làm, quay từ sáng tới sáng sớm hôm sau mới nghỉ, có lúc tôi chợt nghĩ không biết mình làm việc cực khổ như vậy là vì cái gì, nhưng bây giờ thì tôi hiểu rồi, vì kiếm tiền và vì cả hứng thú nữa !
Ngày 23 Tháng 01
Đúng ra người bận rộn như tôi, đóng hết bộ này tới bộ khác, là chứng minh công ty đang rất trọng dụng tôi, đáng lý ra tôi phải vui mừng mới đúng, nhưng mà quay phim liên tục như vậy, làm sao có thời gian để bản thân nghiên cứu kỹ vai diễn được đây! Đóng xong thực chất chưa thấy đủ cảm xúc thật, chỉ là đi ra nói vài câu lời thoại rồi thôi, thật sự cần phải dành thêm thời gian để rèn luyện lại kỹ năng diễn xuất mới được!
Ngày 24 Tháng 01
May quá bây giờ là mùa đông, nếu không chắc còn cực hơn rồi, bởi vì gần đây tôi đang quay một bộ phim cổ trang, phải mặc phục trang rất nhiều, nếu như là mùa hè thì không biết sẽ như thế nào nữa. Vừa nhận được thông báo, đóng xong bộ này thì sẽ tham gia vào một bộ khác nữa, tôi cũng không biết là nên vui hay là mệt đây nữa!
Ngày 25 Tháng 01
Tết âm lịch này có rất nhiều bạn bè đi du lịch nước ngoài, thật là ganh tỵ với họ ghê, tôi ngoại trừ được nghỉ từ mùng 1 tới mùng 3 tết thì mùng 4 phải bắt đầu quay trở lại công việc rồi, thôi cũng tốt… dù gì năm mới cũng không có đi đâu chơi , tôi cũng không thích đi chúc tết, cũng chỉ nằm ở nhà ngủ là nhiều, nhưng mà tết năm nay cũng có nhiều phim được phát sóng, có nhiều phim để coi rồi.
Ngày 26 Tháng 01
Thì ra mấy ngày trước cước taxi lại lên giá rồi, vậy mà tới hôm nay tôi mới biết, hôm nay xe phải mang đi kiểm tra nên cần phải đón taxi, lúc trả tiền mới biết là lên giá ! Bây giờ đi taxi thật tốn kém, taxi lại thường xuyên tăng giá, đối với dân thường chúng ta mà nói đúng là chi phí càng ngày càng tăng cao. Nhưng mà tôi thấy người Hongkong mình riết nghe tăng giá cũng quen luôn, cái gì cũng nói lên giá, không quen cũng không được rồi !
Source: Marco’s weibo.com
Viettrans: Tavia https://www.facebook.com/YammieLam.VNFC
Thương cô lam quá ạ, cám ơn bạn Quỳnh đã viết bài này