五百年wǔ bǎiniánNăm trăm nămNgũ bách niên
桑田沧海sāngtián cānghǎiTang điền thương hải tang điền thương hải,
顽石也长满青苔wán shí yě cháng mǎn qīngtáiĐá vô tri cũng phủ đầy rêu xanhNgoan thạch dã trường mãn thanh đài,
长满青苔cháng mǎn qīngtáiPhủ đầy rêu xanhTrường mãn thanh đài.
五百年wǔ bǎiniánNăm trăm nămNgũ bách niên
桑田沧海sāngtián cānghǎiTang điền thương hải tang điền thương hải,
顽石也长满青苔wán shí yě cháng mǎn qīngtáiĐá vô tri cũng phủ đầy rêu xanhNgoan thạch dã trường mãn thanh đài,
长满青苔cháng mǎn qīngtáiPhủ đầy rêu xanhTrường mãn thanh đài.
只一颗zhǐ yī kēChỉ còn lạiChỉ nhất khoả
心儿未死xīn ér wèi sǐMột trái tim là chưa chết tâm nhi vị tử,
向往着逍遥自在xiàngwǎng zhe xiāoyáozìzàiLuôn hướng về sự tự do tự tạiHướng vãng khán tiêu dao tự tại,
逍遥自在xiāoyáozìzàiTiêu dao tự tạiTiêu dao tự tại.
哪怕是nǎpà shìCho dù làNa phạ thị
野火焚烧yěhuǒ fénshāoNgọn lửa hung dữ thiêu đốt dã hoả phần thiêu,
哪怕是nǎpà shìCho dù làNa phạ thị
冰雪覆盖bīngxuě fùgàiBăng tuyết phủ kín băng tuyết phúc cái.
依然是志向不改yīrán shì zhìxiàng bù gǎiVẫn còn nguyên ý chí không thay đổiY nhiên thị chí hướng bất cải,
依然是信念不衰yīrán shì xìnniàn bù shuāiVẫn còn nguyên niềm tin không suy tànY nhiên thị tín niệm bất suy.
蹉跎了岁月cuōtuó le suìyuèĐã phải bỏ lỡ bao năm thángTha đà liễu tuế nguyệt,
激荡着情怀jīdàng zhe qínghuáiLàm xúc động nhớ lại những hoài niệm Khích đãng trước tình hoài.
为什么为什么wèi shén me wèi shén meTại sao? Tại saoVị thập ma, vị thập ma?
偏有这样的安排piān yǒu zhèyàng de ānpáiKhông ngờ số phận lại an bài như vậyThiên hữu giá dạng đích an bài?
为什么为什么wèi shén me wèi shén meTại sao? Tại sao?Vị thập ma, vị thập ma?
偏有这样的安排piān yǒu zhèyàng de ānpáiKhông ngờ số phận lại an bài như vậyThiên hữu giá dạng đích an bài?
为什么为什么wèi shén me wèi shén meTại sao? Tại sao?Vị thập ma, vị thập ma?
偏有这样的安排piān yǒu zhèyàng de ānpáiKhông ngờ số phận lại an bài như vậyThiên hữu giá dạng đích an bài?
五百年wǔ bǎiniánNăm trăm nămNgũ bách niên
桑田沧海sāngtián cānghǎiTang điền thương hải tang điền thương hải,
顽石也长满青苔wán shí yě cháng mǎn qīngtáiĐá vô tri cũng phủ đầy rêu xanhNgoan thạch dã trường mãn thanh đài,
长满青苔cháng mǎn qīngtáiPhủ đầy rêu xanhTrường mãn thanh đài.
五百年wǔ bǎiniánNăm trăm nămNgũ bách niên
桑田沧海sāngtián cānghǎiTang điền thương hải tang điền thương hải,
顽石也长满青苔wán shí yě cháng mǎn qīngtáiĐá vô tri cũng phủ đầy rêu xanhNgoan thạch dã trường mãn thanh đài,
长满青苔cháng mǎn qīngtáiPhủ đầy rêu xanhTrường mãn thanh đài.
只一颗zhǐ yī kēChỉ còn lạiChỉ nhất khoả
心儿未死xīn ér wèi sǐMột trái tim là chưa chết tâm nhi vị tử,
向往着逍遥自在xiàngwǎng zhe xiāoyáozìzàiLuôn hướng về sự tự do tự tạiHướng vãng khán tiêu dao tự tại,
逍遥自在xiāoyáozìzàiTiêu dao tự tạiTiêu dao tự tại.
哪怕是nǎpà shìCho dù làNa phạ thị
野火焚烧yěhuǒ fénshāoNgọn lửa hung dữ thiêu đốt dã hoả phần thiêu,
哪怕是nǎpà shìCho dù làNa phạ thị
冰雪覆盖bīngxuě fùgàiBăng tuyết phủ kín băng tuyết phúc cái.
依然是志向不改yīrán shì zhìxiàng bù gǎiVẫn còn nguyên ý chí không thay đổiY nhiên thị chí hướng bất cải,
依然是信念不衰yīrán shì xìnniàn bù shuāiVẫn còn nguyên niềm tin không suy tànY nhiên thị tín niệm bất suy.
蹉跎了岁月cuōtuó le suìyuèĐã phải bỏ lỡ bao năm thángTha đà liễu tuế nguyệt,
激荡着情怀jīdàng zhe qínghuáiLàm xúc động nhớ lại những hoài niệm Khích đãng trước tình hoài.
为什么为什么wèi shén me wèi shén meTại sao? Tại saoVị thập ma, vị thập ma?
偏有这样的安排piān yǒu zhè yàng de ānpáiKhông ngờ số phận lại an bài như vậyThiên hữu giá dạng đích an bài?
为什么为什么wèi shén me wèi shén meTại sao? Tại sao?Vị thập ma, vị thập ma?
偏有这样的安排piān yǒu zhè yàng de ānpáiKhông ngờ số phận lại an bài như vậyThiên hữu giá dạng đích an bài?
为什么为什么wèi shén me wèi shén meTại sao? Tại sao?Vị thập ma, vị thập ma?
偏有这样的安排piān yǒu zhè yàng de ānpáiKhông ngờ số phận lại an bài như vậyThiên hữu giá dạng đích an bài?
为什么为什么wèi shén me wèi shén meTại sao? Tại sao?Vị thập ma, vị thập ma?
偏有这样的安排piān yǒu zhè yàng de ānpáiKhông ngờ số phận lại an bài như vậyThiên hữu giá dạng đích an bài?