入夜渐微凉繁花落地成霜rùyè jiān wēi liàng fánhuā luòdì chéng shuāngru dê chen uây leng phán hoa lua ti trấng soangTrời đêm dần trở lạnh, trăm hoa rơi xuống đất như sương
你在远方眺望耗尽所有暮光nǐ zài yuǎnfāng tiàowàng hàojìn suǒyǒu mù guāngnỉ chai doẻn phang theo oang hao chin xủa dẩu mu quangChàng ở phương xa nhìn về xa xăm, tầm mắt thu hết cả ánh chiều
不思量自难相忘bù sī·liang zì nán xiāng wàngpu xư leng chư nán xeng oangTự nhủ lòng, không nhớ nhưng lại chẳng thể quên
夭夭桃花凉前世你怎舍下yāo yāo táo huā liàng qiánshì nǐ zěn shèxiàdao dao tháo hoa leng trén sư nỉ chẩn sưa xeTừng cánh hoa đào lạnh lẽo, kiếp trước tại sao nàng lại buông tay
这一海心茫茫还故作不痛不痒不牵强zhè yī hǎi xīn mángmáng hái gùzuò bùtòngbùyǎng bù qiānqiǎngchưa i hải xin máng máng hái cu chua pu thung pu dảng pu tren trẻngĐể hôm nay biển lòng ta mênh mang, nhưng vẫn cố tỏ vẻ không đau, không buồn, không miễn cưỡng
都是假象dōu shì jiǎxiàngtâu sư chẻ xengĐều là giả dối
凉凉夜色为你思念成河liàng liàng yè sè wèi nǐ sīniàn chéng héleng leng dê xưa uây nỉ xư nen trấng hứaBóng đêm lạnh lẽo càng khiến nỗi nhớ đong đầy như sông
化作春泥呵护着我huà zuò chūn ní hēhù zhe wǒhoa chua truân ní hưa hu chưa ủaHóa thành nhựa xuân bao bọc lấy ta
浅浅岁月拂满爱人袖jiānjiān suìyuè fú mǎn ài·ren xiùtrẻn trẻn xuây duê phú mản ai rấn xiêuNăm thánh chầm chậm vung đầy tay áo người thương
片片芳菲入水流piān piān fāngfēi rù shuǐliúp'en p'en phang phây ru suẩy liếuHương thơm nhè nhẹ tan vào trong nước
凉凉天意潋灩一身花色liàng liàng tiānyì liàn yàn yīshēn huāsèleng leng then i len den i sân hoa xưaÝ trời lạnh lùng khiến một thân hoa sắc trôi dại
落入凡尘伤情着我luò rù fánchén shāng qíng zhe wǒlua ru phán trấn sang trính chưa ủaRơi xuống phàm trần làm tổn thương tình ta
生劫易渡情劫难了shēng jié yì dù qíng jiénán lesâng chía i tu trính chía nán lơVượt qua sinh kiếp nào khó bằng tình kiếp
折旧的心还有几分前生的恨zhéjiù de xīn hái yǒu jǐfēn qiān shēng de hènchứa chiêu tơ xin hái dẩu chỉ phân tren sâng tơ hânTình cảm hao mòn, còn có vài nỗi oán hận từ kiếp trước
还有几分前生的恨hái yǒu jǐfēn qiān shēng de hènhái dẩu chỉ phân tren sâng tơ hânCòn có vài nỗi oán hận từ kiếp trước
也曾鬓微霜也曾因你回光yě céng bìn wēi shuāng yě céng yīn nǐ huí guāngdể trấng pin uây soang dể trấng in nỉ huấy quangTóc đã từng pha sương, cũng từng vì chàng mà quay về chốn cũ
悠悠岁月漫长怎能浪费时光yōuyōu suìyuè màncháng zěn néng làngfèi shíguāngdâu dâu xuây duê man cháng chẩn nấng lang phây sứ quangNăm tháng dài đằng đẵng, sao có thể lãng phí thời gian
去流浪去流浪去换成长qù liúlàng qù liúlàng qù huàn chéngzhǎngtruy liếu lang truy liếu lang truy hoan trấng chảngĐi lang thang, đi lang thang, đi ngược lại thành xa
灼灼桃花凉今生愈渐滚烫zhuózhuó táo huā liàng jīnshēng yù jiān gǔntàngchúa chúa tháo hoa leng chin sâng uy chen cuẩn thangHoa đào sáng rực, kiếp này lại càng rực rỡ
一朵已放心上足够三生三世背影成双yī duǒ yǐ fàngxīn shàng zúgòu sānshēng sānshì bèiyǐng chéngshuāngi tủa ỉ phang xin sang chú câu xan sâng xan sư pây ỉnh trấng soangChỉ cần một đóa nở rộ trong lòng ta, cũng đủ sánh đôi bên nhau một đời một kiếp
背影成双在水一方bèiyǐng chéngshuāng zài shuǐ yī fāngpây ỉnh trấng soang chai suẩy i phangBóng lưng sánh đôi, nước chảy một dòng
凉凉夜色为你思念成河liàng liàng yè sè wèi nǐ sīniàn chéng héleng leng dê xưa uây nỉ xư nen trấng hứaBóng đêm lạnh lẽo càng khiến nỗi nhớ đong đầy như sông
化作春泥呵护着我huà zuò chūn ní hēhù zhe wǒhoa chua truân ní hưa hu chưa ủaHóa thành nhựa xuân bao bọc lấy ta
浅浅岁月拂满爱人袖jiānjiān suìyuè fú mǎn ài·ren xiùtrẻn trẻn xuây duê phú mản ai rấn xiêuNăm thánh chầm chậm vung đầy tay áo người thương
片片芳菲入水流piān piān fāngfēi rù shuǐliúp'en p'en phang phây ru suẩy liếuHương thơm nhè nhẹ tan vào trong nước
凉凉天意潋灩一身花色liàng liàng tiānyì liàn yàn yīshēn huāsèleng leng then i len den i sân hoa xưaÝ trời lạnh lùng khiến một thân hoa sắc trôi dại
落入凡尘伤情着我luò rù fánchén shāng qíng zhe wǒlua ru phán trấn sang trính chưa ủaRơi xuống phàm trần làm tổn thương tình ta
生劫易渡情劫难了shēng jié yì dù qíng jiénán lesâng chía i tu trính chía nán lơVượt qua sinh kiếp nào khó bằng tình kiếp
折旧的心还有几分前生的恨zhéjiù de xīn hái yǒu jǐfēn qiān shēng de hènchứa chiêu tơ xin hái dẩu chỉ phân tren sâng tơ hânTình cảm hao mòn, còn có vài nỗi oán hận từ kiếp trước
凉凉三生三世恍然如梦liàng liàng sānshēng sānshì huǎngrán rú mèngleng leng xan sâng xan sư hoảng rán rú mângLạnh lẽo một đời một kiếp, chợt bừng tỉnh như mộng
须臾的年风干泪痕xūyú de nián fēnggān lèihénxuy úy tơ nén phâng can lây hấnNăm tháng trôi qua làm khô dòng lệ
若是回忆不能再相认ruòshì huíyì bùnéng zài xiāng rènrua sư huấy i pu nấng chai xeng rânNếu như hồi ức vẫn không đủ để chúng ta nhận ra nhau
就让情分落九尘jiùràng qíng·fèn luò jiǔ chénchiêu rang trính phân lua chiểu trấnThì hãy để tình cảm rơi rụng xuống cửu trần
凉凉十里何时还会春盛liàng liàng shí lǐ héshí hái huì chūn chéngleng leng sứ lỉ hứa sứ hái huây truân trấngMười dặm xa xôi biết khi nào vẫn giữ được nét xuân
又见树下一盏风存yòu jiàn shù xià yī zhǎn fēng cúndâu chen su xe i chản phâng truấnLại thấy ngọn gió vẫn đang vi vu dưới tán cây
落花有意流水无情luò huā yǒuyì liúshuǐ wúqínglua hoa dẩu i liếu suẩy ú trínhHoa rơi hữu ý nước chảy vô tình
别让恩怨爱恨凉透那花的纯bié ràng ēnyuàn ài hèn liàng tòu nà huā de chúnpía rang ân doen ai hân leng thâu na hoa tơ truấnĐừng khiến ân oán yêu hận đánh mất nét thanh khiết của hoa
吾生愿牵尘wú shēng yuàn qiān chénú sâng doen tren trấnTa nguyện kiếp cùng về nơi trần thế