浔阳江头夜送客xún yáng jiāng tóu yè sòng kèSông Tầm Dương đầu đem tiễn khách
枫叶荻花秋瑟瑟fēng yè dí huā qiū sèsèGió thu thổi lá phong với hoa lau xào xạc
主人下马客在船zhǔrén xiàmǎ kè zài chuánChủ xuống ngựa, khách trong thuyền
举酒欲饮无管弦jǔ jiǔ yù yìn wú guǎn xiánNâng chén rượu nồng mà tiếc rằng không có đàn sáo
醉不成欢惨将别zuì bùchéng huān cǎn jiāng biéSay mà không vui vì thương tâm ly biệt
别时茫茫江浸月bié shí mángmáng jiāng jìn yuèPhút giây chia ly lòng đượm buồn như ánh trăng nhạt
忽闻水上琵琶声hū wén shuǐ shàng pí·pá shēngbỗng nghe tiếng tỳ bà lướt trên sóng nước
主人忘归客不发zhǔrén wàng guī kè bù fāChủ quên về mà khách cũng không đi
寻声暗问弹者谁xún shēng àn wèn tán zhě shuíTheo nhịp điệu tìm người đàn là ai
琵琶声停欲语迟pí·pá shēng tíng yù yǔ chíTiếng tỳ bà chợt mất, cũng không dám cất lời
移船相近邀相见yí chuán xiāng jìn yāo xiāng jiànĐành rời thuyền xin được gặp mặt
添酒回灯重开宴tiān jiǔ huí dēng zhòng kāi yànRót rượu thắp đèn, lại mở yến hội
千呼万唤始出来qiān hū wàn huàn shǐ chū·laiGọi đến vạn lần mới chịu bước ra
犹抱琵琶半遮面yóu bào pí·pá bàn zhē miànDùng cây tỳ bà e thẹn che mặt
转轴拨弦三两声zhuànzhóu bō xián sān liǎng shēngQuay trục đàn thử gảy hai ba tiếng
未成曲调先有情wèi chéng qǔdiào xiān yǒuqíngChưa rõ điệu nhạc mà nghe đã thấy tình
弦弦掩抑声声思xián xián yǎn yì shēng shēng sāiTiếng nào cũng trầm tư, âm nào cũng đầy tình tứ
似诉平生不得志shì sù píngshēng bùdézhìNhư ai oán cuộc đời đầy gian truân
低眉信手续续弹dīméi xìnshǒu xù xù tánĐôi mày hạ xuống gảy từng nhịp đàn
说尽心中无限事shuō jìnxīn zhōng wúxiàn shìNhư kể hết nỗi lòng sầu muộn
轻拢慢捻抹复挑qīng lǒng màn niǎn mǒ fù tiāoNhẹ ấn, miết dây, gảy từng khúc
初为霓裳后六幺chū wèi nícháng hòu liù yāoHết đoạn Nghê Thường đến khúc Lục Yêu
大弦嘈嘈如急雨dà xián cáocáo rú jí yǔDây lớn vang dội như mưa bão
小弦切切如私语xiǎo xián qièqiè rú sīyǔDây nhỏ nhẹ nhàng như kể bí mật riêng tư
如私语rú sīyǔnhư kể bí mật riêng tư
嘈嘈切切错杂弹cáocáo qièqiè cuòzá tánRồi âm vang dội lại hòa nhịp cùng âm nhẹ nhàng
大珠小珠落玉盘dà zhū xiǎo zhū luò yù pánNghe như hạt châu lớn nhỏ cùng rắc vào hũ ngọc
落玉盘luò yù pánrắc vào hũ ngọc
间关莺语花底滑jiānguān yīng yǔ huā dǐ huáTựa như chim oanh ríu rít trong vườn xuân
幽咽泉流冰下难yōuyè quán liú bīng xià nántiếng suối băng róc rách khó chảy xa
冰泉冷涩弦凝绝bīng quán lěng sè xián níng juéSuối băng ngưng chảy tiếng đàn cũng im bặt
凝绝不通声暂歇níng jué bù tōng shēng zàn xiēKhông gian bỗng chìm trong lặng thinh
别有幽愁暗恨生bié yǒu yōu chóu àn hèn shēngTrong lòng có mối sầu riêng tư thầm nhen nhóm
此时无声胜有声cǐ shí wúshēng shèng yǒu shēngYên lặng tốt hơn là có âm thanh quẩn quanh
胜有声shèng yǒu shēngâm thanh quẩn quanh
银瓶乍破水浆迸yín píng zhà pò shuǐ jiāng bèngChợt nghe như tiếng nước vỡ tung khỏi bình bạc
铁骑突出刀枪鸣tiěqí tūchū dāoqiāng míngNhư đoàn quân thiết kỵ trong tay cầm đao sắc kéo tới
刀枪鸣dāoqiāng míngcầm đao sắc kéo tới
曲终收拨当心画qǔ zhōng shōu bō dāngxīn huàNàng đan tay nhấn nhá kết thúc khúc nhạc
四弦一声如裂帛sì xián yī shēng rú liě bóBốn dây đàn vang như xé vạt lụa
如裂帛rú liě bónhư xé vạt lụa
东船西舫悄无言dōng chuán xī fǎng qiāo wú yánThuyền bè đông tây im lìm tĩnh mịch
唯见江心秋月白wěi jiàn jiāng xīn qiū yuèbáiChỉ thấy ánh trăng nhạt soi giữa lòng sông
秋月白qiū yuèbáitrăng thu sáng
沉吟放拨插弦中chényín fàng bō chā xián zhōngNàng do dự tháo phím luồn nhẹ vào dây đàn
整顿衣裳起敛容zhěngdùn yī·shang qǐ liǎnróngSửa sang xiêm y, dung nhan diễm lệ
自言本是京城女zì yán běn shì jīngchéng nǚKể rằng nàng vốn là con gái chốn kinh thành
家在虾蟆陵下住jiā zài xiā má líng xià zhùNhà ở ngay dưới lăng Hà Mô
十三学得琵琶成shí sān xué dé pí·pá chéng13 tuổi đã học gảy tỳ bà
名属教坊第一部míng shǔ jiàofǎng dìyī bùTên thuộc bộ thứ nhất trong danh phường
曲罢曾教善才服qǔ bà céng jiāo shàncái fùMỗi khi gảy đàn thầy dạy cũng phục
妆成每被秋娘妒zhuāng chéng měi bèi qiū niáng dùTrang điểm lên đến Thu Hương cũng đố kỵ ghen ghét
五陵年少争缠头wǔ líng nián shǎo zhēng chántuóTrai tráng trẻ tuổi ở Ngũ Lang thi nhau tặng quà
一曲红绡不知数yī qǔ hóngxiāo bù zhī shǔMột khúc ca được thưởng vô số lụa đào quý
钿头银篦击节碎diàn tóu yín bì jījié suìTrâm vàng lược bạc đánh nhịp vỡ tan
血色罗裙翻酒污xuèsè luó qún fān jiǔ wūVáy đỏ huyết trở mình rượu đổ phai hoen ố
今年欢笑复明年jīnnián huānxiào fùmíng niánNăm nay vui vẻ snag năm vẫn hoan hỉ
秋月春风等闲度qiū yuè chūnfēng děngxián dùTrăng thu gió xuân một đời an nhiên
弟走从军阿姨死dì zǒu cóngjūn āyí sǐEm trai đi lính, dì đã khuất
暮去朝来颜色故mù qù cháo lái yánsè gùNgày tháng trôi đi nhan sắc cũng phai tàn
门前冷落鞍马稀mén qiān lěngluò ānmǎ xīTrước cổng đìu hiu, xe ngựa cũng thưa thớt dần
老大嫁作商人妇lǎodà jià zuò shāngrén fùĐứng tuổi rồi mới làm vợ thương nhân
商人妇shāngrén fùvợ thương nhân
商人重利轻别离shāngrén zhònglì qīng biélíThương nhân vốn ham tiền mà khinh rẻ ly biệt
前月浮梁买茶去qiān yuè fú liáng mǎi chá qùMới đi Phù Lương mua trà tháng trước
买茶去mǎi chá qùđi mua trà
去来江口守空船qù lái jiāng kǒu shǒu kōng chuánKể từ đó đầu sông lẻ bóng với thuyền không
绕船月明江水寒rào chuán yuè míng jiāng shuǐ hánThuyền chìm trong bóng trăng bao quanh là nước sông lạnh lẽo
江水寒jiāng shuǐ hánnước sông lạnh lẽo
夜深忽梦少年事yè shēn hū mèng shàonián shìĐêm khuya lại mơ thấy bóng dáng thời son trẻ
梦啼妆泪红阑干mèng tí zhuāng lèi hóng lángānTrong mơ bật khóc nhòe má hồng môi son
红阑干hóng lángānnhòe má hồng môi son
我闻琵琶已叹息wǒ wén pí·pá yǐ tànxīTa lặng nghe tiếng tỳ bà than thở
又闻此语重唧唧yòu wén cǐ yǔ zhòng jījīLại thêm bầu tâm sự buồn khổ
同是天涯沦落人tóng shì tiānyá lúnluò rénCùng là những kẻ lưu lạc tha hương
相逢何必曾相识xiāngféng hébì céng xiāngshíGặp nhau như quen biết đã lâu trước đó
我从去年辞帝京wǒ cóng qùnián cí dì jīngNăm trước ta cáo biệt kính vua
谪居卧病浔阳城zhéjū wòbìng xún yáng chéngBị đày đến thành Tầm Dương rồi đổ bệnh
浔阳地僻无音乐xún yáng de pì wú yīnyuèTầm Dương heo hút không âm nhạc
终岁不闻丝竹声zhōng suì bù wén sīzhú shēngCả năm chưa được nghe đàn sáo vang lên
住近湓江地低湿zhù jìn pén jiāng de dīshīỞ gần sông Bồn ẩm thấp
黄芦苦竹绕宅生huánglú kǔ zhú rào zhái shēngLau vàng trúc khô mọc quanh nhà
其间旦暮闻何物qíjiān dàn mù wén hé wùNơi ấy vốn chỉ nghe thấy gì đây ?
杜鹃啼血猿哀鸣dùjuāntíxuè yuán āimíngChim quốc khóc ra máu kèm tiếng vượn hú đau thương
春江花朝秋月夜chūn jiāng huāzhāo qiū yuèyèSáng mùa xuân hoa nở, đêm thu có ánh trăng
往往取酒还独倾wǎngwǎng qǔ jiǔ hái dú qīngLại đem hũ rượu sầu tư một mình
岂无山歌与村笛qǐ wú shāngē yǔ cūn dìcũng đâu phải không có sơn ca hữu tình
呕哑嘲哳难为听ǒu yā cháo zhā nán·wei tīngchẳng qua hơi khó nghe chút thôi
今夜闻君琵琶语jīn yè wén jūn pí·pá yǔđêm nay được nghe tiếng tỳ bà ấy
如听仙乐耳暂明rú tīng xiān lè ěr zàn míngnhư tiếng nhạc tiên chốn nhân gian
莫辞更坐弹一曲mò cí gèng zuò tán yī qǔTa xin được ngồi lại đàn một khúc
为君翻作琵琶行wèi jūn fānzuò pí·pá xíngTự ta sáng tác tặng nàng, tên khúc là “tỳ bà hành”
琵琶行pí·pá xíngTỳ bà hành
感我此言良久立gǎn wǒ cǐ yán liángjiǔ lìLời nói của ta khiến nàng cảm động đến ngẩn ngơ
却坐促弦弦转急què zuò cù xián xián zhuǎn jíNgồi xuống gảy từng tiếng đàn với nhịp vội vàng
弦转急xián zhuǎn jínhịp vội vàng
凄凄不似向前声qī qī bù shì xiàng qiān shēngNỗi sầu bi không giống tiếng đàn trước đó
满座重闻皆掩泣mǎnzuò zhòng wén jiē yǎn qìToàn bộ quan khách trong bữa yến tiệc đều rơi lệ
皆掩泣jiē yǎn qìđều rơi lệ
座中泣下谁最多zuò zhōng qì xià shuí zuì duōTrong ấy ai là người khóc nhiều nhất đây
江州司马青衫湿jiāng zhōu Sīmǎ qīng shān shīTư Mã Giang Châu vạt áo xanh ướt nhòa
青衫湿qīng shān shīvạt áo xanh ướt nhòa
江州司马青衫湿jiāng zhōu Sīmǎ qīng shān shīTư Mã Giang Châu vạt áo xanh ướt nhòa